Sunday, April 3, 2011

Làm lãnh đạo có khó không?

Khi Trần Đức Lương lên thay Võ Chí Công làm chủ tịch( có thể không chính xác lắm bởi vì cũng lâu rồi, đây chỉ là ví dụ cho vui) nước và Đỗ Mười lên thay Nguyễn Văn Linh làm thủ tướng, nói chính xác hơn là chủ tịch hội đồng bộ trưởng hồi đó.
Sau khi quốc hội bầu cử và bình chọn Trần Đức Lương lên thay Võ Chí Công. Trần Đức Lương mừng lắm, tối đó về không sao ngủ được, băn khoăn không biết là lên chức mới có làm được không ?. Sáng hôm sau Trần Đức Lương lọ mọ sang nhà Võ Chí Công sớm. Vào nhà ngồi yên ổn Trần Đức Lương dạm hỏi:
- Thưa anh, em không biết là khả năng của mình có hoàn thành nhiệm vụ mà Đảng và nhà nước giao phó được không ?. Em đến đây để hỏi kinh nghiệm của anh khi anh còn đương chức Chủ Tịch Nước.
Võ Chí Công chầm chậm nhấp chén nước trà khề khà:
- Có gì đâu chú, làm Chủ Tịch Nước dễ lắm. Anh chỉ có mỗi một việc gắn huân chương. Anh có một thằng trợ lý đi kèm, nó đi cạnh để nhắc anh " Bên phải của nó là bên trái của mình".
Lại đến hồi Đỗ Mười đêm về nhà cũng băn khoăn lắm. Đêm không ngủ được, bèn nhấc máy điện thoại gọi điện cho Nguyễn Văn Linh.
- Alô, Chào anh Linh, hôm nay nhậm chức em mừng lắm. Nhưng trách nhiệm thì nặng nề quá không biết là em có hoàn thành được không. Không biết anh có kinh nghiệm gì chỉ bảo đàn em đi sau không ?.
Nguyễn Văn Linh điềm tĩnh trả lời:
- Lúc tôi làm Chủ tịch Hội Đồng Bộ Trưởng, mỗi khi tôi đổi mới chính sách hoặc thay đổi gì đó thì tôi thường viết một bài giải thích với nhân dân, đồng bào chiến sĩ đăng trên báo Nhân Dân. Điều quan trọng là cuối bài tôi ký tên NVL, có nghĩa là Nói và Làm. Tôi nghĩ chắc chú cũng nên học tôi cách đó.

Ngày hôm sau, Đỗ Mười viết ngay một bài báo đăng trên báo Nhân Dân. Cuối bài Đỗ Mười ký tên: ĐM


Câu chuyện này được một nhân viên làm trong bộ ngoại giao kể lại.

(sưu tầm_04/2011)

2 comments:

  1. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  2. Một người ăn mặc sang trọng đến gặp vị giáo sư nọ, hai người tiếp chuyện rất vui. Một chốc vị giáo sư kể :
    Có một con gà muốn bay lên ngọn cây, nó hỏi con bò ở gần đó. Con bò nói :
    - Anh hãy ăn ít phân của tôi đi, chắc chắn anh sẽ đủ mạnh mẽ để có thể bay lên đó đấy.
    Con gà ăn thử, quả nhiên nó bay cao hơn một chút, từ đó nó chăm chỉ ăn nhiều hơn. Một buổi sáng nọ, nó bay lên ngọn cây và cất tiếng gáy, chủ nhà trông thấy cho là điềm gở liền vác súng ra bắn nó rơi xuống.
    Vị giáo sư ngưng một chút rồi nói tiếp: -Ý nghĩa của câu chuyện này là : abc...xyz...
    Người đàn ông xanh mặt lắp bắp: Giáo, giáo sư ơi, có thể giúp tôi hạ cánh an toàn được không. Vì...vì... tôi đang làm ... thủ tướng.

    P/s : truyện này chỉ là bịa đặt láo toét, vì nếu là thủ tướng thì: "Làm éo gì có thằng giáo sư nào đủ tư cách để mà khuyên tao sống lương với chả thiện, Ai, ai cho tao lương thiện !"
    (Sưu tầm)
    April 7, 2011 5:31

    ReplyDelete